Nguồn gốc của phương pháp Reggio Emilia

Phương pháp tiếp cận Reggio Emilia cho tuổi ấu thơ đã được phát triển ở Reggio Emilia, một thành phố nhỏ ở miền bắc nước Ý, nơi rất coi trọng các dịch vụ cho trẻ em và gia đình.

Trường mầm non đầu tiên được thành lập năm 1945 vào cuối chiến tranh thế giới thứ hai. Khu vực này của Ý đã bị tàn phá bởi chiến tranh và nhiều người trẻ tuổi đã thiệt mạng. Các dân làng đã phải bắt đầu xây dựng lại cuộc sống của mình và họ đã quyết định sẽ bắt đầu bằng việc xây dựng một trường mầm non. Họ nhìn nhận điều này như là một cách để cho con cái của mình một tương lai tốt hơn thông qua việc xây dựng một mô hình trường học kiểu mới - nơi mà trẻ em sẽ được tôn trọng và tin tưởng.

Trong những năm 1960, hội đồng địa phương, hay chính quyền thành phố tự trị của Reggio Emilia đã nhận trách nhiệm phát triển và quản lý một mạng lưới các trường mầm non, cho trẻ em tuổi từ 3-6, trong đó đã cam kết với phương pháp Reggio Emilia.

Năm 1991, tạp chí Mỹ, Newsweek đã công nhận trường mầm non Diana là một trong mười trường học tốt nhất trên thế giới. Điều này dẫn đến rất nhiều sự quan tâm đến phương pháp tiếp cận Reggio Emilia trên khắp thế giới. Năm 1994, tổ chức Trẻ em Reggio được thành lập để quản lý sự ảnh hưởng này và tổ chức các khóa tham quan học tập quốc tế.

 

Một nội dung học trải nghiệm theo phương pháp Reggio Emilia mà trường MN Song ngữ Kids’Space đang áp dụng

Các nhân tố ảnh hưởng đến phương pháp Reggio Emilia

Người chịu trách nhiệm chính cho sự phát triển của phương pháp tiếp cận Reggio Emilia là Loris Malaguzzi. Năm 1945 Loris Malaguzzi là một giáo viên trường tiểu học làm việc tại Reggio Emilia. Khi ông nghe nói về một trường mầm non được xây dựng tại Villa Cella, ông đã đạp xe vào làng để tìm hiểu những gì đã xảy ra. Khi lắng nghe chăm chú những giáo viên đang làm việc tại đó và khám phá ra tầm quan trọng của giáo dục mầm non, ông đã được truyền cảm hứng để nghiên cứu thêm về trẻ nhỏ dưới góc độ của một nhà tâm lý học. Cho đến khi qua đời vào năm 1994, Loris Malaguzzi đã dành cuộc đời của mình để phát triển những gì mà chúng ta gọi là phương pháp tiếp cận Reggio Emilia.

 

Nguyên vật liệu hoàn toàn tự nhiên

Cách thức mà phương pháp Reggio Emilia phát triển bị ảnh hưởng bởi văn hóa của các khu vực xung quanh. Trong cuộc sống hàng ngày, người dân của Reggio Emilia yêu thích gặp gỡ người khác, tham gia vào các cuộc thảo luận và cùng chia sẻ những quan điểm khác nhau. Sự thay đổi không được coi là điều đáng để sợ hãi. Người lớn và trẻ em được khuyến khích công khai những ý tưởng mới và sẵn lòng thử nhiều cách khác nhau để thực hiện điều đó.

Dưới sự hướng dẫn của Loris Malaguzzi, các nhân viên của các trung tâm Trẻ sơ sinh-Trẻ nhỏ và trường mẫu giáo ở Reggio nghiên cứu các ví dụ thực hành tốt từ khắp nơi trên thế giới.

Trong khi phát triển phương pháp tiếp cận Reggio Emilia họ đã bị ảnh hưởng bởi những ý tưởng của bà Maria Montessori và học thuyết Jean Piaget về tư duy và ngôn ngữ. Họ cũng quan tâm đến nghiên cứu của Lev Vygotsky về sự kết nối giữa giao tiếp xã hội và phát triển nhận thức nên đã đi đến mục tiêu tập trung vào việc học nhóm. Sự ảnh hưởng cũng đã đến từ một loạt các họa sĩ, các nhà khoa học, nhà văn, nhà thơ, nhà tư tưởng, nhiều người trong số đó đã có trường mầm non hoặc các trung tâm trẻ sơ sinh-trẻ nhỏ ở Reggio đặt tên theo họ, ví dụ như Paulo Freire, Michelangelo và Pablo Neruda.

 

Nhà giáo dục Mỹ nổi tiếng Jerome Bruner và Howard Gardner đều rất hứng thú đến công việc của các nhà giáo dục tại Reggio. Họ tham gia vào các dự án nghiên cứu đang diễn ra trong việc gia tăng sự hiểu biết về cách thức trẻ em nghĩ và học như thế nào.